Flame tự truyện – Đám cưới để đời

(Quocchien242) Hello, lâu lắm rồi Chiến mới gặp lại các bạn. Hôm nay Chiến sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện mới về anh chàng Flame (*). Câu chuyện về đám cưới ấn tượng trong từng khoảnh khắc của anh.


Anh Flame lấy vợ ở độ tuổi xưa nay hiếm. Người ta nói "tam thập nhi lập", còn anh 30 tuổi mới biết yêu (nói điêu đấy). Nếu như một Chuyên gia Hàn Quốc nói rằng: "Ở nước tôi, 50 tuổi mới là tuổi thanh xuân...", thì anh Flame cơ bản lấy vợ ở tuổi "trăng tròn", vừa hết niên thiếu.

Chuyện tình yêu của anh và người ấy bắt đầu từ chiếc vé phạt! 

Chẳng là, ngày đẹp trời, anh rủ người ấy đi ra ngoại thành chơi. Và vì trời đẹp quá nên đi từ ngoại thành Hà Nội về tận... Hải Phòng luôn. Lạ nước, lạ cái, nên vào khuôn viên thành phố Hải Phòng, anh cố gắng đi rất đúng luật, chỉ trong vạch sơn làn đường... Thế mà vẫn bị CSGT tuýt còi. Họ bảo:

- Anh phạm lỗi đi sai làn đường.
- Sai là sai thế nào. Tôi chỉ đi trong phạm vi vạch sơn vàng đấy thôi.
- Nhưng anh có đè vạch, khi thỉnh thoảng lại đi vòng ra ngoài vạch sơn.
- Lúc ấy có mấy xe ô tô đỗ sai vị trí, hoặc những xe máy đi bên trong cứ chen ra ngoài, nên tôi buộc phải đánh lái theo.
- Thế lúc anh vượt lên ấy, anh đã bật xi nhan xin đường chưa?
- ... Thế thì anh ạ chú!

Và thế là anh dính vé phạt ở thành phố xa lạ. Cổ nhân nói: "Khi 2 người cùng nhau vượt qua nghịch cảnh, tình cảm sẽ nảy sinh". Buổi chiều hôm ấy, anh và nàng tung tăng ở biển Đồ Sơn, quên đi tấm vé phạt, quên cả túi tiền đang rỗng trên chặng đường về. "Phải chăng khi biết yêu, giấc mơ là nơi bắt đầu?" (**)

Thời gian trôi thật nhanh, đến đám cưới thế kỷ. Đôi bồ câu trải qua những ngày giờ chuẩn bị đám cưới với biết bao kỉ niệm. Kỉ niệm đáng nhớ nhất là: Đúng hôm tổ chức đám cưới, anh Flame có người bạn Tàu đến thăm. Người bạn có tên - Tào Tháo!

Tối hôm trước, nàng gọi cho anh bảo: "Nhà hàng xóm có tang, nên ngày mai anh phải đến đón dâu sớm, để họ còn phát tang". Thế là 4h sáng, họ nhà trai đã rục rịch lên đường. Đi được nửa đường, anh gọi cho nàng bảo: "Anh sắp đến rồi." - "Ối, sao nhanh thế? Em còn chưa trang điểm xong. Anh cho xe đi từ từ thôi". Thế là, vốn đang đi với tốc độ phi mã, đoàn xe chuyển sang trạng thái cưỡi rùa trên đường. Vừa đi, anh Flame vừa cảm nhận được những cơn đau quặn trong bụng. Cha mẹ thiên địa ơi, đến cái nhu cầu tối căn bản của con người mà không được giải quyết. Bạn đã bao giờ phải nhịn... chưa? Nhịn... trong ngày đón dâu mới thật là lãng mạn lắm đấy!

Bò mãi rồi cũng tới nhà cô dâu. Đoàn nhà trai lại phải đứng xếp hàng để... chờ cô dâu về. Vừa chờ vừa sợ chạm mặt cô dâu, vì nghe nói trước giờ đón dâu là 2 người kiêng nhìn thấy mặt nhau. Chờ mãi không thấy, hóa ra cô dâu đi ngõ khác vào nhà! Nhận điện thoại xong, chú rể dẫn đoàn vào, vừa đi vừa nhăn mặt như quả táo Tầu. Bước chân rón ra rón rén, mà không ai hiểu làm sao (chỉ 1 người mới hiểu).

Đón dâu xong, xe lại bò về nhà trai. Trong tâm trạng lòng như lửa đốt, nhưng đôi vợ chồng trẻ vẫn động viên nhau: "Cố lên. Về nhà rồi xả"

Về đến nhà, nào đã xong. Dâu rể lại leo 4 tầng nhà lên thắp hương gia tiên. Cảm giác bồn chồn thân quen lại trỗi dậy. Anh Flame đứng với đôi chân run rẩy trông thật cảm động. Người lớn thấy thế bảo: "Đấy, nó lấy được vợ nên sướng phát run đó mà!".

Thắp hương xong, xuống động phòng, nào đã xong. Chàng và nàng lại bị lôi vào chụp ảnh với bạn cô dâu tiếp. Chú rể vẫn méo mặt, các em vợ thấy thế động viên: "Vui lên đi anh. Lấy được chị em rồi mà...".

Mãi mới xong, cởi áo vest, cởi cà vạt, anh Flame phi ngay vào toilet làm nhiệm vụ cao cả. Nhiệm vụ ấy kéo dài mãi, dài mãi, đến mức mà quan viên 2 họ chờ mãi không thấy dâu rể đâu. Hơn 30 phút sau, chàng và nàng rón rén bước xuống trong niềm hạnh phúc vỡ òa. Mời trầu, mời nước xong, rồi cả đoàn lại lên xe ra nhà hàng tổ chức đám cưới.

...

Kết thúc đám cưới, cô dâu chú rể mệt lả và chán không muốn leo lên ô tô nữa. Hai vợ chồng mượn xe máy của người nhà và đèo nhau về. Để kỷ niệm cho 1 ngày đáng nhớ, chàng đèo nàng - vẫn nguyên bộ váy cưới - đi 1 vòng Hồ Gươm và chắc mẩm: "Tay máy nào chụp được cảnh này thì thật là may mắn!".

...

Kể từ đám cưới thế kỷ đó đến nay đã nhiều năm trôi qua. Tình yêu của chàng và nàng chỉ thăng hoa chứ chưa bao giờ vụt tắt. Người ta vẫn còn nói mãi về đám cưới ấy, kỉ niệm ấy, như một huyền thoại về tình yêu. "Ta bên nhau đã bao lâu rồi, em nhớ không?" (**) - Nhớ làm sao được. Mà vì sao phải nhớ?!. - Khi mà thời gian của những người yêu nhau là không thể đo đếm. Yêu chỉ đơn giản là yêu.

- Nguyễn Quốc Chiến,
Viết tiếp chuyện về anh chàng Flame,

(*) Dựa trên lời ca khúc "Chuyện tình Cây, Lá và Gió" ;
(**) Lời ca khúc "Nơi tình yêu bắt đầu"

No comments:

Post a Comment